1 Cảm xúc đầu tiên trong đan móc 12/6/2009, 16:27
junearies
Cuộn len nhỏ
Uh,mình là newbie nên cũng chẳng biết viết gì cà. Mình học thời trang nên cái gì cũng biết cả cắt may, đan móc, thêu thùa nhưng dở nhất là nấu ăn. Vì thế quyết tâm yêu người Bắc để không nấu ăn thì cũng bù lại cái khoảng là đan áo ấm cho người iu.
Mình không đi kiếm đâu, mà tình yêu tự đến. Con trai người Bắc chính gốc. Mình yêu anh í lắm. Thế là mình cũng móc cho mẹ anh ấy một bộ lót ly bằng sợi óng ánh màu trắng và viền nhũ vàng. Đẹp quá, nên mẹ anh ấy không dùng mà cất vào tủ.
Cảm giác lúc móc xong là vui lắm, nhưng mệt vì thức ngày thức đêm, và ngón tay thì chai luôn.
Trong chương trình học cũng có dạy đan. Mình mua mấy cuộn len màu trầm nâu, da bò,đen để đan cái khăn choàng nộp chấm điểm xong rồi tặng anh luôn. Thấy mình vất vả, anh ấy cho mình một cái khăn len màu xanh da trời.Mình chưa bao giờ được thấy cái khăn nào đẹp như thế, mủi đan không sai một mùi, và đan bằng thứ len rất mịn, chưa bao giờ mình có thể kiếm được loại len đó. Nhờ cái khăn đó mình được 10 điểm,một mình mình trong lớp được 10.
Và cái khăn mình định đan cho anh thì được hoàn thành một nửa rồi cất luôn vào tủ.
Vì đến bây giờ thì được 2năm...bọn mình chia tay nhau.
Bây giờ mỗi lần ngồi đan hay móc cái gì là thấy xúc động ghê lắm.
Mình không đi kiếm đâu, mà tình yêu tự đến. Con trai người Bắc chính gốc. Mình yêu anh í lắm. Thế là mình cũng móc cho mẹ anh ấy một bộ lót ly bằng sợi óng ánh màu trắng và viền nhũ vàng. Đẹp quá, nên mẹ anh ấy không dùng mà cất vào tủ.
Cảm giác lúc móc xong là vui lắm, nhưng mệt vì thức ngày thức đêm, và ngón tay thì chai luôn.
Trong chương trình học cũng có dạy đan. Mình mua mấy cuộn len màu trầm nâu, da bò,đen để đan cái khăn choàng nộp chấm điểm xong rồi tặng anh luôn. Thấy mình vất vả, anh ấy cho mình một cái khăn len màu xanh da trời.Mình chưa bao giờ được thấy cái khăn nào đẹp như thế, mủi đan không sai một mùi, và đan bằng thứ len rất mịn, chưa bao giờ mình có thể kiếm được loại len đó. Nhờ cái khăn đó mình được 10 điểm,một mình mình trong lớp được 10.
Và cái khăn mình định đan cho anh thì được hoàn thành một nửa rồi cất luôn vào tủ.
Vì đến bây giờ thì được 2năm...bọn mình chia tay nhau.
Bây giờ mỗi lần ngồi đan hay móc cái gì là thấy xúc động ghê lắm.